Xuất hiện trong một sự kiện thời trang, nhiếp ảnh gia Kiếng Cận bất ngờ khi được vinh danh giải thưởng Nhiếp ảnh gia của năm.
Đây được xem là thành quả xứng đáng cho những nỗ lực của anh trong hành trình chinh phục những khoảnh khắc đắt giá trong nghệ thuật. Đồng thời, đó cũng là động lực để chàng nhiếp ảnh gia tài năng tiếp tục phấn đấu và nỗ lực nhiều hơn với nghề. “Cảm ơn Harper’s Bazaar Star Awards đã trao cho Kiếng Cận giải thưởng cao quý “Photographer Of The Year”. Đó là giải thưởng dành cho tất cả chúng tôi những con người trẻ đã và đang thầm lặng cống hiến cho lĩnh vực thời trang”, anh bộc bạch.
Kiếng Cận được mọi người ngưỡng mộ với vai trò một nhiếp ảnh gia tài năng, từng cộng tác với nhiều cuộc thi, nhiều sàn diễn thời trang đình đám và với các nghệ sĩ nổi tiếng. Sau một thời gian làm nghề, anh đã tập hợp các cộng sự để thành lập một team và hoạt động ở nhiều sự kiện giải trí nổi tiếng. Sự nghiêm túc với nghề cùng với kỹ năng chụp ngày càng hoàn thiện đã giúp Kiếng Cận Team trở thành “ông hoàng” của nhiếp ảnh runway tại Việt Nam.
Con đường trở thành nhiếp ảnh gia của Kiếng Cận cũng gặp không ít khó khăn, gian truân. Đam mê công việc này từ năm 7-8 tuổi song khi lớn, anh chọn trở thành một giảng viên. Thời điểm người mẹ đáng kính qua đời, trường dạy học có nhiều chuyển biến cũng là cột mốc lớn trong đời, khi trở thành động lực để Kiếng Cận vượt qua giới hạn bản thân, quyết định thử thách bản thân với niềm đam mê mà trước đây mình từng ấp ủ. “Khoảnh khắc đó được xem là yếu tố quyết định, giúp một giảng viên Phúc Lợi trở thành một nhiếp ảnh gia Kiếng Cận của ngày hôm nay”, anh trải lòng.
Chính sự thôi thúc đó đã khiến Kiếng Cận quyết định xin vào nhóm của nhiếp ảnh gia Phạm Hoài Nam học tập. Bằng sự cố gắng học hỏi, anh được tin tưởng trao cơ hội phát triển. Kiếng Cận thừa nhận ban đầu anh không thực sự hứng thú với ảnh thời trang. Rồi một ngày, cảm hứng sáng tạo đến, anh dần yêu thích ảnh thời trang và gắn bó lúc nào không hay. Dù cho hành trình đó có phải đối mặt với nhiều thử thách, điển hình là việc bị nghệ sĩ đình đám hoài nghi về năng lực. Tuy nhiên, bằng nghị lực và tinh thần không khuất phục, giờ đây, anh lại trở thành lựa chọn hàng đầu cho nhiều sự kiện thời trang đình đám.
Không ngủ quên trong chiến thắng
Đối với Kiếng Cận, việc được vinh danh Nhiếp ảnh gia của năm là một khoảnh khắc khó quên trong hành trình làm nghề của mình. Đây không chỉ là “quả ngọt” cho khoảng thời gian dài nỗ lực, tâm huyết mà hơn hết, đó cũng là minh chứng cho những gì anh đạt được từ tinh thần “không từ bỏ”. “Không riêng gì nghệ thuật mà bất kỳ con đường nào cũng vậy, sẽ có những thử thách. Đôi lúc, chính điều đó khiến chúng ta muốn bỏ cuộc. Nhưng quan trọng vẫn là cách nhìn nhận, đối diện của mỗi người. Còn tôi, tôi chọn không từ bỏ”, anh trải lòng.
Vốn là người theo đuổi phong cách tối giản, không chủ trọng quá nhiều đến đạo cụ, bối cảnh mà tập trung vào thần thái, góc chụp. Trong hành trình làm nghệ thuật, khoảnh khắc vỡ òa khi có cho mình một bức ảnh đẹp hay làm một nghệ sĩ hài lòng chính là thành công của nhiếp ảnh gia họ Phạm. Anh cho biết: “Với tôi, giải thưởng là một kỷ niệm đẹp khi làm nghề, nhưng nó không phải là tất cả. Nếu mình hài lòng với điều đó mà tự cao thì chắc chắn sẽ bị đào thải trong nghề”.
Kiếng Cận nói thêm chính vì suy nghĩ đó nên anh luôn nỗ lực mỗi ngày. Việc được làm việc, trải nghiệm trọng nhiều môi trường khác nhau giúp anh và các cộng sự trở thành vững vàng hơn với nghề. Hiện tại, dù có được những thành công nhất định song nhiếp ảnh gia vẫn không ngừng học tập, đổi mới và không ngại tư duy. Anh bày tỏ: “Sự thỏa hiệp của bản thân là điều không nên trong nghệ thuật. Khi mọi người đều vận động, việc mình đứng im sẽ là cách ta tự giết mình. Tôi luôn mong muốn mình của tương lai sẽ tốt hơn hiện tại và điều đó phụ thuộc vào ý chí của mỗi người”.
Kiếng Cận chia sẻ thêm nhiếp ảnh đến với anh một cách tình cờ. Thông qua lăng kính đó, anh có dịp lưu giữ lại những kỷ niệm với những người thân yêu, rồi dần kết nối với thời trang. Kiếng Cận xem chiếc máy ảnh là một người bạn giúp anh bớt đi nỗi cô đơn và thêm yêu cuộc sống. Công việc này dạy anh cách kiên trì, học quan sát nhiều hơn. “Chính vì vậy, dù có già đi, tôi vẫn sẽ ôm chiếc máy ảnh vào lòng, thong dong trên khắp mọi nẻo đường, chụp những thứ mình thích và kể cho mọi người nghe những câu chuyện thật đẹp bằng bức ảnh “không deadline. Bởi khi đó chắc chắn đã có đồng đội, học trò trẻ thay tôi lăn xả”, anh trải lòng.